Chuỗi lời như pháo liên thanh của Thẩm Thanh Thanh khiến Khương Kiến Nguyệt hoàn toàn sững sờ.
Cô hơi không dám chắc, khẽ hỏi lại: “Thanh Thanh, ý cậu là… cậu không có…”
“Vậy cậu nghĩ mình nên thế nào? Nên trách cậu sao?”
Vừa nói, Thẩm Thanh Thanh vừa giật lấy mấy tờ khăn giấy trong tay Khương Kiến Nguyệt, mạnh tay xì mũi, sau đó như trút giận mà vo viên đám giấy rồi ném xuống sàn.
“Ban đầu mình đúng là nghĩ vậy thật, nghĩ tất cả là lỗi của cậu, nghĩ tại sao mình còn phải nhờ cậu cầu xin giúp, nghĩ tại sao chuyện nhà mình phá sản hay không lại chỉ phụ thuộc vào một lời của cậu, tại sao cơ chứ… hu hu hu…”
Nói đến đây, cô lại không nhịn được mà khóc, nước mắt nước mũi tèm lem.
Chỉ là lần này, cô không còn gạt đi tờ giấy Khương Kiến Nguyệt đưa nữa, mà cầm lấy lau bừa lên mắt, muốn lau khô nước mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play