Hiện tại hắn đang tỉnh táo, không còn vô lý trí như lúc vừa được vớt từ biển lên nữa.
Vì vậy, Úc Điệm Thu cũng chỉ kiên nhẫn, cẩn thận rút những ngón tay của mình ra khỏi mái tóc ấy.
Cảnh tượng những sợi tóc mềm mại quấn quanh tay thế này, trước đây hắn là người khinh thường nhất. Thế nhưng giờ phút này lại dâng lên một thứ bình yên và thỏa mãn khó diễn tả thành lời, giống như trái tim trống rỗng bấy lâu nay bất chợt được lấp đầy.
Khiến người ta không kiềm được mà muốn lấp đầy thêm chút nữa, đầy thêm nữa, tốt nhất là vùi cả bản thân vào đó, được bao bọc hoàn toàn trong sự mềm mại ấy.
Thế nên, nhìn bóng lưng dịu dàng đến khiến người ta mềm lòng kia, Úc Điệm Thu lại đứng dậy, vòng sang bên còn lại.
Thực ra, vào khoảnh khắc ấy, hắn thật sự đã nghĩ đến chuyện leo lên giường, ôm lấy cô, quấn chặt như bạch tuộc bám mồi, tay chân đều ghì lấy cô không buông.
Hắn nghĩ rằng nếu có thể được thỏa mãn chỉ một lần thôi, thì có lẽ hắn cũng sẽ không đến mức phải nhìn chằm chằm cô như một kẻ thần kinh mắc bệnh đói da, không thể khống chế được ham muốn chạm vào cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT