Hôm sau.
Khương Kiến Nguyệt trông thấy Tịch Phùng Việt và Đỗ Dự Nhất ở trước cửa thư viện.
Hai người đứng cạnh chiếc xe, thu hút không ít ánh nhìn của người qua lại. Nhưng phần lớn đều đang vội đi ăn, nên nhiều nhất cũng chỉ liếc nhìn thêm đôi lần khi bước ngang qua.
Cậu bé ôm con mèo trắng rõ ràng đã được ăn diện kỹ lưỡng, mặc một bộ vest nhỏ màu trắng tinh, còn đeo thêm chiếc nơ đen kiểu Windsor. Khuôn mặt bánh bao còn mang nét trẻ con kia đang nghiêm túc hẳn lên, trông vừa trang trọng lại vừa đáng yêu.
Vừa thấy bóng dáng đó bước ra khỏi cổng thư viện, mắt Đỗ Dự Nhất lập tức sáng rực lên.
Cậu lao đến như chạy nước rút 100 mét, cách một con mèo ôm chầm lấy đôi chân Khương Kiến Nguyệt, khiến con mèo trắng không vui, lập tức ngẩng đầu phun hơi, tặng cho cậu một đấm mèo.
“Chị ơi, chị nhìn nè, Cục Than dạo này càng lúc càng láo toét luôn!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play