Buổi học rất nhanh đã kết thúc.
Sau khi lại bị Cảnh Tiêu kéo qua kéo lại ầm ĩ thêm một hồi, Khương Kiến Nguyệt cuối cùng cũng được giải thoát, bước ra khỏi cổng lớn Cảnh gia.
Rồi cô liền trông thấy Cảnh Triệt đang đứng trước xe, trong tay cầm một bó hoa trà trắng đã được gói cẩn thận.
“Cảnh Triệt.” Gọi tên hắn một tiếng, Khương Kiến Nguyệt vội vàng bước tới. Hai người trò chuyện vài câu, sau khi cô cảm ơn hắn, mới ngồi vào ghế phụ lái.
Còn bó hoa thì được Cảnh Triệt đặt tạm ở ghế sau.
Chiếc xe sang màu đen lặng lẽ lăn bánh lên đường. Trong khoang xe, hai người vừa trò chuyện vừa nhắc lại chuyện khi nãy ở bàn ăn.
“Xin lỗi nha Cảnh Triệt, lúc đó em sợ hai người cãi nhau nên mới nói vậy trước. Em biết Tiêu Tiêu… tính cách có hơi khó, em lo lỡ cô ấy xúc động quá lại đập phá đồ đạc gì đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT