“Thật đáng thương, Nguyệt Nguyệt không thở nổi nữa rồi, vậy phải làm sao bây giờ đây?”
Nam nhân cất giọng ngọt ngào đến mức lệch lạc so với độ tuổi, thậm chí ngấy đến mức khiến người ta rợn da gà, như đang tỏ ra ấm ức mà hỏi cô gái trước mặt.
Thế nhưng ngay sau khi câu hỏi kia vừa dứt, ánh mắt dịu dàng như đang xót xa của hắn lập tức chuyển thành gian xảo và hưng phấn, giống như một con sói đói khoác da người cuối cùng cũng xé bỏ lớp ngụy trang, để lộ ham muốn chân thật nhất với con mồi thèm khát bấy lâu.
Đồng tử hắn vì phấn khích mà mở to quá mức, phản chiếu gương mặt trắng trẻo nhỏ nhắn của cô gái. Hắn nở nụ cười càng lúc càng rộng, cảm thấy bản thân vô cùng săn sóc khi làm một hành động “bù đắp” cho nạn nhân.
“Vậy thì dứt khoát đừng thở nữa đi, như thế thì Nguyệt Nguyệt sẽ chỉ là của mình anh thôi!”
Lời vừa dứt, không đợi Khương Kiến Nguyệt phản ứng lại với câu nói vô nhân tính đó, Ôn Nghiên Hàm lại cúi đầu xuống lần nữa, chẳng hề tốn sức gì mà ngậm lấy cánh môi cô vẫn còn sưng đau.
Cho đến khi Khương Kiến Nguyệt cảm thấy môi tê rần đến mức như mất đi cảm giác, cả người vì thiếu oxy mà đầu óc mơ hồ choáng váng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT