Khoảnh khắc ánh mắt chạm phải Úc Điệm Thu trong lúc cụng ly đổi chén, Khương Kiến Nguyệt lập tức giật mình, đầu óc trống rỗng mất một giây.
Hắn cũng ở đây sao?
Dù trong lòng có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh, Khương Kiến Nguyệt đã thu hồi ánh mắt, làm như chưa từng nhìn thấy gì.
Dù sao thì bọn họ cũng không thân thiết, lần trước ở Dụ trang viên hắn còn ghét cô đến mức không thể chịu nổi, gặp thì cứ xem như người xa lạ là được rồi.
Điều duy nhất cô muốn bây giờ là yên ổn vượt qua một hai tiếng đồng hồ này, giúp Thẩm Thanh Thanh giành được khoảng thời gian một tháng để xoay xở, sau đó lập tức quay về ký túc xá, leo lên chiếc giường nhỏ của mình mà ngủ một giấc.
Nghĩ vậy, Khương Kiến Nguyệt khẽ chạm khuỷu tay Thẩm Lục Di bên cạnh, đợi hắn nghiêng mắt liếc qua, cô kiễng chân, giơ tay che mặt, đôi mắt hạnh ánh lên ánh sáng trong veo, nhỏ giọng nói:
“Tôi phải đứng cạnh anh suốt à? Tôi có thể qua bên sofa ngồi được không? Người bên cạnh anh nhiều quá, tôi thấy hơi khó chịu…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT