Dường như câu hỏi thăm khách sáo vừa rồi chỉ là một lời thoáng qua, nam nhân cũng không để ý cô có trả lời hay không, mà đi thẳng đến bên chiếc rương đám bắt cóc đã khiêng lên.
Thấy hắn không có ý định nói gì thêm với mình, Khương Kiến Nguyệt vốn dĩ căng thẳng cả người cũng thả lỏng, cũng chính lúc này, cô mới hoàn hồn, cảm nhận được sự đau đớn không thể xem nhẹ ở hai bàn tay.
Lúc trước cô không hề nhảy xuống từ cửa sổ, mà bám vào gờ tường nhô ra bên cạnh, đợi đến khi bọn chúng đi khuất, lại lần nữa nhảy trở lại phòng.
Vốn dĩ khi bám víu, đầu ngón tay và lòng bàn tay đã cọ xát đến rát, huống chi vừa rồi khi cầm dao quẹt lên cổ tên kia, vì quá dùng sức mà vô tình làm mình bị thương.
Còn cánh tay phải ——
Cũng may vết thương trước đó ở dụ trang viên xử lý rất tốt, phía sau miệng vết thương cũng không dính nước, gần như sắp lành. Tuy rằng khi nổ súng vừa rồi lực giật hơi lớn, nhưng vấn đề chắc là không quá nghiêm trọng.
“Chị Tiểu Khương!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT