“Meo ~”
Khương Kiến Nguyệt cũng không nghĩ sẽ giao tiếp được gì với con mèo, chỉ đơn thuần là thuận miệng hỏi một câu, không ngờ con mèo trắng lại có linh tính đến vậy.
Nó hướng về một hướng nào đó vươn đầu lên, rồi lại cắn lấy dây giày trắng của cô, như muốn dẫn cô đi đến đó.
Con mèo ở ngay ven đường, Khương Kiến Nguyệt nghĩ chắc cậu bé kia cũng ở gần đây thôi, liền quay đầu nói với Thẩm Thanh Thanh, “Thanh Thanh, cậu cứ đi gọi món trước đi, mình dẫn nó đi tìm chủ nó.”
“Nếu không mình sợ lát nữa nó chạy đi đâu mất thì không tìm thấy.”
Thẩm Thanh Thanh cúi đầu nhìn con mèo kia, nó kiêu ngạo thật sự, đến một cái liếc mắt cũng không thèm cho cô, chỉ quay mông về phía cô, cái đuôi xù lông như cái chổi khẽ vẫy.
Câu "mình đi với cậu" vốn định nói ra nghẹn lại trong lòng, Thẩm Thanh Thanh không phục trừng mắt nhìn con mèo một cái, lúc này mới nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play