Đều do Phu thê Anh quốc công, bọn họ không tới, Nhiêu Nhiêu liền không cần đối mặt loại hoàn cảnh lưỡng nan này!
"Các ngươi có thay Nhiêu Nhiêu nghĩ tới sao? Đáp ứng cự tuyệt đều là hố lửa, các ngươi kêu nàng về sau sống như thế nào?" Ngụy lão thái thái đạp bàn một cái, oán hận mà trừng mắt chất vấn Anh quốc công phu nhân nói,"Cảm thấy Nhiêu Nhiêu thanh danh vốn dĩ đã kém, không ngại lại bị các ngươi hắt thêm một tầng nước bẩn?"
"Tổ mẫu, ngài đừng như vậy." Ngụy Nhiêu cúi đầu quỳ gối trước mặt Ngụy lão thái thái, không muốn khóc, lại bị nước mắt của tổ mẫu làm xúc động, rốt cuộc quản không được mắt.
Ngụy lão thái thái ôm lấy đầu cháu gái, khóc lóc hỏi Anh quốc công phu nhân: "Tôn nhi nhà ngươi là bảo vật, cháu gái ta chính là cỏ dại sao?"
Nàng càng khóc càng ngăn không được, Thừa An bá, Quách thị cũng chạy nhanh quỳ lại đây, cùng lên tiếng khuyên bảo.
Anh quốc công phu nhân khóc thảm lắc đầu: "Không phải như thế, không phải ngươi nghĩ như vậy, ta không phải khinh thường Nhiêu Nhiêu, ta là quá thích nàng, thích nàng mỹ mạo, thích nàng có hiệp nghĩa chi tâm, thích nàng có độ lượng dung người, thích nàng có bá phụ là bá tước gia. Các nàng đều nói ta tìm không được danh môn khuê tú xung hỉ cho Thủ Thành, các nàng đều khuyên ta cưới một nữ nhi nhà nghèo, là ta không tin! Thủ Thành của ta chính là bảo vật, bảo vật thiên hạ độc nhất vô nhị, dù là hắn bệnh đến không ra hình người, ta cũng muốn cưới cho hắn một danh môn khuê tú chân chính, một cô nương xứng đôi với hắn."
Ngụy lão thái thái khiếp sợ mà ngẩng đầu, Ngụy Nhiêu cũng khó có thể tin mà nhìn về phía Anh quốc công phu nhân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play