Mùa thu năm Thái Tử 18 tuổi này, Kiến Đức đế chết bệnh, Thái Tử đăng cơ, xưng thành Nguyên Gia Đế.
Thời điểm hắn mới vừa phong Thái Tử đều bận đến xoay chuyển, hiện giờ quốc gia đại sự đều đặt ở trên người, Nguyên Gia Đế càng là vội đến phi tinh đái nguyệt ( không biết trời trăng gì).
Trang phi được phong là Thái Hậu nương nương.
Lấy Thái Hậu chi uy thu thập một chúng phi tần của tiên đế, hơi chút nhàn rỗi, Thái Hậu bỗng nhiên nhớ tới Lý Ngọc Nương.
Ngày này Nguyên Gia Đế tới thỉnh an Thái Hậu, Thái Hậu nhắc tới có hai vị thái phi tự sát vì tiên đế tuẫn táng, đi theo liền nhắc tới Lý Ngọc Nương: "Tiên đế khi còn trên đời đối với Lý thị sủng ái không chút nào kém cỏi hơn một vài phi tần, đáng tiếc Lý thị cũng không cảm kích, tiên đế vừa đi, nàng ăn ngon uống tốt, nhìn không ra cái bi thương gì."
Nguyên Gia Đế nhìn về phía mẫu thân của chính mình, hiện giờ là Thái Hậu nương nương.
Còn ở trong lúc quốc tang, Thái Hậu trang dung đơn giản lại không mất ung dung, khóe mắt đuôi lông mày đều là đắc ý vinh đăng Thái Hậu, lại nơi nào nhìn ra được cực kỳ bi ai?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play