Tứ phu nhân cũng không biết hai vợ chồng son Ngụy Nhiêu, Lục Trạc vì tâm sự của nàng đã xảy ra một đoạn tranh chấp.
Khách nhân đi rồi, Tứ phu nhân nhìn xem khay kia năm xuyến đường hồ lô hồng hồng diễm diễm, lúc này lại không có nửa điểm muốn ăn uống.
"Các ngươi cầm phân ra ăn đi." Tứ phu nhân thở dài, miễn cưỡng cười vui mà đối với hai cái nha hoàn hồi môn nói.
"Phu nhân, đây là một mảnh hiếu tâm của Thế tử gia, thiếu phu nhân, ngài liền tính chính mình không thích ăn, cũng nên mang qua đi hỏi ý tứ Tứ gia một chút a." Nha hoàn Tích Thúy khuyên.
Một người khác là nha hoàn Ánh Tuyền nhíu mày, hồng vành mắt nói: "Đưa cái gì mà đưa? Tứ gia chính là cục đá, phu nhân sưởi tám năm đều sưởi nóng không hổi, mới bị chọc giận khóc một hồi, còn đi tìm làm chi?"
Tích Thúy nắm chặt nắm tay, nghĩ đến phu nhân trốn ở trong phòng truyền ra tiếng khóc, nàng cũng muốn khóc.
Sắp ăn tết, phu nhân từng đường kim mũi chỉ mà thay Tứ gia làm một kiện áo choàng, vừa mới phu nhân lấy qua đưa Tứ gia mặc thử, các nàng thức thời mà ở bên ngoài hầu hạ. Bên trong im ắng, không bao lâu đột nhiên truyền đến thanh âm cái gì đó ngã xuống đất, theo sát, phu nhân che lại mặt chạy ra tới, trở lại hậu viện là một trận khóc rống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT