"Bố, không phải hai người đến xem tay con hồi phục thế nào sao? Chuyện đối tượng để sau này hãy nói, dù sao bây giờ con không có chút cảm giác nào với cô ta."
"Con sợ đứng gần cô ta thêm chút nữa, lần sau có thể sẽ mất mạng, hai người không biết, mỗi lần con gặp cô ta đều rất xui xẻo, có lần cô ta đi đường không nhìn đường, đâm vào con, khiến con ngã xuống đất, mãi không đứng dậy được."
Cố Quốc Trung nghe cháu trai nói như vậy, cứ như nghe thấy một câu chuyện cười: "Từ khi nào thể chất của cháu lại yếu như vậy?"
"Ông nội, cháu đi đằng trước, làm sao mà chú ý đến phía sau được?"
Lam Mạt che miệng cười trộm, người có thể ảnh hưởng đến vận may của cậu ta không phải là kẻ thù thì chính là người thân, xem ra hai người này đã có duyên phận từ lâu rồi. Cô cứ ngồi đợi Cố Yến Nam bị "vả mặt", đợi xem kịch vui.
Cố Yến An gắp cho Lam Mạt một ít cá, thấy vợ cười vui vẻ như vậy, liền hỏi: "Mạt Mạt, em đang cười gì vậy? Có phải em cũng cảm thấy Phương Tĩnh và Yến Nam có duyên không?"
Lam Mạt cười không nói gì, chuyện duyên phận đã được định sẵn từ lâu rồi, bây giờ nếu cô thêm dầu vào lửa, Cố Yến Nam chắc chắn sẽ tức đến mức không ăn cơm nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play