Lam Viễn Chí không để ý nói: "Chỉ là bị chó cắn một cái thôi mà, làm gì phải như vậy, lúc nhỏ anh với Kinh Mặc thường xuyên bị chó đuổi cắn."
Đúng rồi, nhờ phúc của dì Phan, chúng ta đã mua được ba vé giường nằm, toa số 2 giường số 8, giường trên, giường giữa và giường dưới chúng ta đã bao hết rồi."
Thường xuyên bị chó cắn mà không phát bệnh, đó là bởi vì may mắn, vừa rồi không phải anh ta nói hôm nay bị chó điên đuổi sao? Tiêm vắc-xin rồi ít nhất cũng có sự đảm bảo.
Lam Mạt lại hỏi: "Anh cả, chuyến tàu anh mua mấy giờ khởi hành vậy?"
"Nếu không trễ giờ hẳn là chín rưỡi, chúng ta ăn cơm tối xong rồi qua đó là được."
Trễ hay không trễ tạm thời chưa nói trước được, nhưng đúng là có thể ăn cơm tối xong rồi đi.
Năm rưỡi chiều, Cố Văn Lâm dẫn theo cả nhà lớn nhỏ qua đây, trong tay bọn họ còn mang theo đủ loại đặc sản.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT