Trịnh Diễm Hồng vừa nói xong, cả căn phòng đều yên tĩnh, tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy, Cố Văn Bân thấy bầu không khí không đúng, vội vàng nói: "Diễm Hồng, em lại phát điên gì vậy? Bố, Diễm Hồng nói đùa thôi, bố đừng nghe lời vợ con."
Cố Quốc Trung cười lạnh,"Tứ hợp viện này là cấp trên khen thưởng cho bố, không phải tài sản mà tổ tiên để lại. Lúc đầu bố đã nói rõ với mẹ các con rồi, Yến An là cháu đích tôn trong nhà, căn nhà này để lại cho Yến An. Các con nói bố thiên vị cũng được, nói bố không nói lý lẽ cũng được, căn nhà này bố đã sang tên cho Yến An rồi. Ai muốn dọn vào ở, phải hỏi xem Yến An và Mạt Mạt có đồng ý không, dù sao đây cũng là phòng tân hôn của bọn nó."
"Sinh lão bệnh tử, bố không cần mấy đứa phải tốn tiền, cũng không cần mấy đứa phải tốn sức. Các con chăm lo cho gia đình nhỏ của mình là được."
Hai chị em Cố Văn Tú không có ý kiến gì, dù sao bọn họ cũng đã gả ra ngoài nhiều năm như vậy, bố muốn để lại nhà cho ai, cũng không thể cho con trai của bọn họ được.
Hà Xuân Mai tuy cũng có chút bất mãn, nhưng mà bà ta là người thông minh.
Bà ta biết ông cụ là người nói một không hai, nói nhiều cũng vô dụng, ngược lại còn khiến người ta chán ghét.
Bà ta dứt khoát không nhắc đến nữa, dù sao Yến Tây nhà bà ta cũng mới hai mươi mốt tuổi, chắc chưa đến hai mươi tư tuổi sẽ không lập gia đình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT