Hai anh em nhà họ Lam này đúng là ân nhân cứu mạng của ông, ân cứu mạng lớn hơn trời, ân tình này ông nhận, phải nghĩ cách báo đáp.
Kiều Học Lễ chân thành cảm ơn: "Bác sĩ Lam, cảm ơn cô!"
"Giám đốc Kiều, ông đừng khách sáo, hôm nay mọi người đều ra sức, ông muốn cảm ơn thì cảm ơn họ đi!"
Diêm Na biết được Lam Mạt là ân nhân cứu mạng của chồng mình, thái độ đột nhiên tốt hơn rất nhiều.
Bà ta cười gượng gạo: "Bác sĩ Lam, vừa rồi tôi ăn nói hàm hồ, xin cô đừng để bụng, cứ coi như tôi đánh rắm một cái cho qua chuyện nhé."
Để bụng lời nói đánh rắm của người khác, cô có phải bị ngốc không? Đối với loại phụ nữ tự cao tự đại, vô lễ như vậy, tốt nhất là phớt lờ bà ta, cô không để ý đến bà ta, bà ta tự nhiên sẽ không vênh váo được.
"Đồng chí yên tâm, chuyện này tôi không để bụng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play