Câu nói này của Lam Quốc Xương không ổn chút nào, dọa cho Lam Tử Uyển tưởng mẹ mình muốn mang bà ta đi theo cùng.
Bà ta vừa khóc vừa chạy đến linh đường, quỳ xuống chiếu cói, vừa dập đầu vừa cầu khấn: "Mẹ, mẹ tha lỗi cho con, tha lỗi cho con những năm qua bất hiếu. Xin mẹ đừng mang con đi, nếu con đi rồi thì Khải Minh nhà con biết làm sao? Mẹ, con dập đầu xin mẹ, mẹ ơi, mẹ tha cho con đi!..."
Lam Tử Uyển dập đầu xong, quỳ trước linh cữu đốt tiền giấy, Lục Khải Minh nhìn vợ nước mắt lưng tròng, trong lòng có chút khó chịu.
Người phụ nữ này tuy đối xử với người nhà không ra gì, nhưng ít nhất đối với ông ta là chân thành, bao nhiêu năm nay, họ đã cùng nhau chia ngọt sẻ bùi, cùng nhau trải qua bao nhiêu sóng gió.
Nếu một ngày nào đó Tử Uyển ra đi, nửa đời còn lại của ông cũng sẽ chìm trong bóng tối chăng? Nghĩ thông suốt những điều này, Lục Khải Minh cũng không còn so đo chuyện bà ta lừa dối mình trước đây nữa.
Lục Khải Minh liền quỳ xuống bên cạnh bà ta, cầm một xấp tiền giấy, vừa đốt vừa lẩm bẩm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play