Thôi được rồi, vài ngày nữa cô sẽ về mà, cô không ở nhà, các con tự lo liệu có khi còn làm tốt hơn cả lúc cô ở nhà ấy chứ. Cô cứ để tiền và phiếu ăn ở nhà là được rồi, không nghĩ nữa, mau về thu dọn hành lý thôi.
Thấy trời đã không còn sớm, Lam Mạt nói chuyện thêm vài câu rồi cùng Cố Yến An trở về nhà dọn đồ.
Cố Quốc Trung biết tin bà Lam sắp mất, trong lòng rất buồn, người già rồi cuối cùng cũng phải trải qua kiếp nạn này, ông nghĩ mình cũng đã lớn tuổi rồi, không biết còn sống được bao lâu nữa đây?
Nếu ông cũng đi rồi, Yến An và các cháu sẽ sống ra sao?
Lam Mạt nhìn thấy nỗi buồn trong mắt ông nội, biết ông đang lo lắng điều gì, cô biết rõ ông nội còn sống được hơn mười năm nữa, nhưng cô không thể nói ra.
Còn Lai Bảo thì liên tục đảm bảo với Lam Mạt rằng các tiểu chủ nhân sẽ không sao, nhưng cô vẫn lo lắng, sợ rằng khi không có người lớn ở bên, bọn trẻ sẽ không tự chăm sóc được bản thân.
Lo lắng bọn trẻ ăn uống không đầy đủ, Lam Mạt đặc biệt lấy các loại thịt từ trong không gian ra, chất đầy tủ lạnh, biết các con thích ăn cá, cô lại thả một thùng cá tạp vào chum nước, chất đầy rau củ quả trong bếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT