Anh lấy ra từ túi áo một hộp men hỗ trợ tiêu hóa: “Ăn xong nhớ uống một viên, không thì bụng em sẽ khó chịu đấy!”
Hứa Du Du bỗng thấy đôi mắt mờ đi, nước mắt cứ thế trào ra.
“Du Du?” Quan Lục ngạc nhiên hỏi khi thấy cô bỗng đứng lặng người.
Cô vội lau mắt: “À, không có gì, chúng ta đi thôi.”
Bé con nhà người ta đều có thân nhân ở bên. Bách Trạch của bọn em, sao có thể không có ai chứ?
“Con bé này lại chạy đi đâu nữa rồi?” Giọng ba Hứa vang lên nghiêm khắc.
“Nó ra ngoài gặp bạn rồi, con lớn rồi, có bạn bè riêng là bình thường mà. Ông cũng đừng lúc nào cũng mặt nặng mày nhẹ, công việc đã bận rộn, cứ như vậy sẽ làm khoảng cách với con ngày càng xa đấy!” Mẹ Hứa dịu giọng.
“Cạch.” Hứa Du Du nhẹ nhàng đẩy cửa vào: “Ba mẹ, con về rồi.”
“Du Du về rồi à, đi chơi với Cố Vận vui không? Gần đây thời tiết bắt đầu lạnh, lần sau ra ngoài nhớ mặc thêm áo ấm nhé!” Mẹ Hứa vừa nói vừa mang áo khoác ở nhà ra khoác lên vai cô.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT