“Hiện tại vì chuyện này mà cả nước náo loạn, không chỉ riêng Hoa Hạ chúng ta mà rất nhiều quốc gia khác cũng gặp tình trạng tương tự. Gần như toàn bộ động vật đều bị cảm nhiễm loại bệnh khuẩn nào đó, trên người xuất hiện các đốm Tử Sắc Ban, trở nên hung hăng bất thường, ăn ngấu nghiến, nhưng lạ một chỗ, dù ăn đến mấy cũng không căng bụng, bụng chúng không hề thay đổi.”
Tình trạng này trông rất giống hiện tượng trước kia xảy ra với hai người họ và nhóm mấy đứa nhỏ. Có thể nói là gần như y chang.
Cuối cùng Đường Thiên Lam cũng hiểu vì sao lần trước mang hai giọt máu đi xét nghiệm lại không phát hiện gì. Thì ra, bệnh khuẩn đều ẩn trong xương! Đường Minh gật đầu, vừa xắt rau, vừa thuận tay đuổi Tiền Đa Bối ra ngoài.
Thân hình cậu ta quá lớn. Lúc Đường Thiên Lam chưa về thì còn thoải mái, chứ giờ thêm Đường Thiên Lam nữa, Tiền Đa Bối ở đây có vẻ hơi dư thừa.
Thế là cậu ta bị hai người đuổi đi không thương tiếc.
Tiền Đa Bối hậm hực bước ra khỏi phòng bếp, nhưng trong lòng lại rất vui, không cần phải đụng tay rửa rau hay xắt gì cả. Dù sao cũng không phải do mình lười biếng mà là bị bọn họ đuổi ra.
Đường Minh hỏi, “Trước đó không phải anh từng nói bên Trương gia có người thừa kế tên Trương Ngọc Ngọc, là bạn rất thân của anh sao? Bên đó có cơ sở nghiên cứu riêng mà? Họ là tư nhân, có đang nghiên cứu gì về loại bệnh truyền nhiễm này không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play