“Bên kia hình như nói… nếu nhận nuôi mấy đứa trẻ mồ côi như vậy, thì nhà nước sẽ phân nhà. Tuy căn nhà sẽ đứng tên đứa bé, nhưng mà… trẻ con thì biết gì chứ? Đến lúc đó chỉ cần giành được quyền giám hộ, chẳng phải mọi thứ đều do chúng ta quyết định sao?”
“Em có một người bạn, trước đây từng liên hệ với em nói là có một đứa bé muốn nhờ em nhận nuôi.”
“Là con trai của bạn học nào đó của cô ấy, năm tuổi, ngoan ngoãn, chưa hiểu chuyện gì, nghe nói trưởng bối trong nhà đều mất hết, cha mẹ đều là con một, ông bà nội ngoại cũng mất từ mấy năm trước. Giờ chẳng còn ai thân thích. Nếu chúng ta nhận nuôi nó…”
“Nghe nói nhà bọn họ trước đây là biệt thự. Nếu được phân nhà, tuy không thể bằng biệt thự cũ, nhưng cũng sẽ là một khoản bồi thường lớn, cộng thêm nhà mới cũng không tệ. Anh thấy sao?”
Hàn Vũ vừa nghe liền động lòng.
Đây chẳng phải là cơ hội trời cho sao?
Thật ra, những đứa trẻ như vậy thường sẽ được đưa vào viện phúc lợi. Tài sản của chúng sẽ được giữ lại một phần để sử dụng khi trưởng thành, phần còn lại sẽ do viện quản lý, dùng làm chi phí nuôi dưỡng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT