Đường Minh khiếp sợ nhìn Tiền Đa Bối. Hiển nhiên, cậu chưa từng nghĩ sâu về chuyện ăn uống của cậu ta trước đây.
“Cậu thực sự dùng mấy cái nồi đó để ăn cơm sao? Tôi vẫn luôn tưởng đó là nồi hầm canh, hoặc để nấu thức ăn với số lượng lớn. Không ngờ những thứ đó lại là bát ăn cơm của cậu!”
Tiền Đa Bối gãi đầu, vẻ mặt hết sức tự nhiên. “Đúng vậy, dùng để ăn cơm. Tôi hay đói nhanh lắm, nhất định phải ăn nhiều một chút mới được.”
Đường Minh có chút khó xử, ngẫm nghĩ một lát rồi hỏi. “Mập mạp, cậu nói thật với tôi đi, bây giờ cân nặng cậu là bao nhiêu? Tôi nhớ lúc tốt nghiệp, cậu mới 390 cân. Giờ chẳng phải đã vượt quá 400 rồi sao? Mới chỉ nửa năm trôi qua thôi mà…”
Tiền Đa Bối tỏ vẻ ngượng ngùng. “Tôi… tôi cũng không biết nữa, gần đây cũng chưa cân thử. Nhưng mà tôi vẫn ăn uống giống trước kia, chắc không tăng nhiều lắm đâu… Cậu cũng đừng lo lắng.”
Đường Minh vờ như không nghe thấy, gọi lớn: “Thiên Lam, cái cân điện tử tôi mua trước đây cho đám nhóc con đâu rồi?”
Đường Thiên Lam đáp lại từ trong bếp: “Ở ngăn kéo dưới cùng của tủ lớn trong phòng khách.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT