“Chỗ này… tất cả đều là cây lê sao? Hình như toàn bộ đều là cây lê lâu năm?”
Đường Thiên Lam hỏi, ánh mắt thoáng chút bất ngờ khi nhìn quanh.
Đường Minh gật đầu, vươn tay chạm lên thân một cây lê gần nhất, cảm nhận lớp vỏ thô ráp dưới đầu ngón tay. Cậu nhẹ nhàng đáp: “Đúng vậy, khi mua nơi này, người ta nói với tôi rằng tất cả đều là những cây lê đã hơn 20 năm tuổi. Sau này, khi lê chín, anh giúp tôi hái nhé? Chắc chắn ăn sẽ rất ngon.”
Đường Thiên Lam sững người lại. Bây giờ mới là tháng hai, còn nhiều tháng nữa lê mới chín. Điều này đồng nghĩa với việc Đường Minh đang ngầm mời anh ở lại nơi này lâu dài sao?
Mới chỉ quen biết không lâu, Đường Minh đã mời anh ở lại nhà, giờ lại tỏ ý giữ anh ở đây lâu dài. Có phải Đường Minh thật sự có tình cảm đặc biệt gì đó với mình?
Đường Minh thì chẳng hề nghĩ nhiều như vậy. Lời nói vừa rồi chỉ là thuận miệng mà nói, giống như trước kia khi mua đất, cậu cũng nói với người bán rằng họ có thể quay lại hái lê bất cứ lúc nào. Trong lòng cậu biết rõ, khả năng người kia trở lại gần như bằng không.
Nếu biết được những suy nghĩ trong lòng Đường Thiên Lam lúc này, chắc chắn mặt Đường Minh sẽ đỏ bừng lên vì ngượng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play