“Thiên Lam…”
Đường Minh tùy ý gọi một tiếng, giọng nói đầy tự nhiên.
Đường Thiên Lam vừa nghe thấy liền cảm thấy cả người cứng đờ.
Có lẽ vì đã lâu lắm rồi không có ai gọi tên anh như vậy, hoặc có thể vì trước đây chưa từng có ai gọi tên anh theo cách này.
Tiếng gọi bỗng nhiên vang lên khiến anh thoáng rùng mình, nổi da gà. Thật ra, anh hoàn toàn không ghét bỏ. Ngược lại, chính vì không chán ghét chút nào mà cảm giác này càng rõ rệt hơn.
Kẻ gây nên điều này – Đường Minh – lại chẳng hề nhận ra sự khác biệt, cậu cảm thấy việc gọi tên như vậy hoàn toàn bình thường. Đường Thiên Lam đã về nhà cậu rồi, chẳng lẽ giờ còn phải gọi là “tiên sinh” hay “này này này” mãi sao?
Hơn nữa, cả hai đều họ Đường, chẳng lẽ muốn gọi nhau là “Đường tiên sinh” không? Nghĩ đến việc đó, Đường Minh chỉ thấy quá xấu hổ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play