Nhìn gương mặt tôi nén cười, anh lại véo mũi tôi, hỏi: “Vừa ý chưa, có vui hơn chút nào không?”
Khi anh nhìn tôi như thế, ánh mắt tràn đầy sự chiều chuộng. Kể từ khi quen nhau, anh luôn lịch sự, nhã nhặn, không bao giờ vượt quá giới hạn. Dù chúng tôi đã nắm tay hay ôm nhau, anh cũng chưa bao giờ chủ động hôn tôi. Điều này làm cả Chương Dao còn thấy sốt ruột thay.
Sau này tôi nghĩ, Lục Tấn Nguyên là người điềm đạm, lễ độ và tinh tế, nhưng trong lòng anh hẳn có một chút tự ti không muốn nhắc đến. Nếu anh để ý, anh sẽ càng thận trọng trong mọi hành động. Vì thế, tôi đã nghe lời Chương Dao, đôi lúc chủ động “ép” anh một chút.
Về sau, những hành động “lợi hại” của tôi, Lục Tấn Nguyên đều dần quen. Anh tinh ý, hẳn đã nhận ra chút tâm tư của tôi, nhưng anh vẫn phối hợp, theo đuổi đúng những gì tôi mong muốn, để tôi hài lòng rồi mới nhẹ nhàng vạch trần.
Thời gian trôi nhanh, thoắt cái đã sang mùa đông. Tôi và Lục Tấn Nguyên quen nhau hơn nửa năm.
Gần cuối năm, anh bận rộn hơn bình thường. Anh còn đặc biệt giải thích với tôi rằng có lẽ không thể giữ lời hứa “ngày nào cũng gặp” được nữa.
Tôi cứ tưởng anh đã quên, nhưng khi anh nhắc lại, tôi bất giác nhớ lại rất nhiều chuyện ngày đầu quen nhau.
Mẹ tôi vài lần hỏi dò, muốn biết tôi và anh quen thế nào. Nếu được, bà nói tôi nên dẫn anh về ăn bữa cơm để chính thức ra mắt.
Bố tôi hiếm khi tỏ ý kiến, nhưng lần này lại bảo: “Bạn trai con gái mình, tôi thấy không tệ, phẩm chất tốt.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play