Ngôn Lạc Nguyệt kinh ngạc phát hiện vai của Tiểu Vu lại rất căng thẳng, hơi nghiêng về phía trước, như thể đã chuẩn bị sẵn tinh thần để chịu đựng đòn tấn công.
Xem ra cậu thật sự rất quan tâm đến việc mình không có tên.
Bàn tay của nữ hài chậm rãi vẫy tay trước tấm khăn che mặt màu trắng: “Tên à? Chỉ cần mình thích là có thể dùng thôi.”
“Thứ này có thể là tên do người thân, bạn bè đặt giúp hoặc một vài từ mà bản thân đặc biệt thích... cho dù tên của ngươi gọi là Đạt Lạp Băng Ba Ban Đắc Bối Địch Bặc Đa Bi Lỗ Ông* thì cùng lắm cũng chỉ bị người ta đưa vào một bài hát thôi!”
*Lời bài hát Đạt Lạp Băng Ba, search gg là ra nha.
Nỗi sợ hãi nhỏ nhoi vừa mới dâng trào trong lòng Tiểu Vu lập tức bị cái tên dài ngoằng "Đạt Lạp Băng Ba gì gì đó" kia xóa tan.
Cậu ngước mắt lên, ngơ ngác nói: “...Hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT