Không chờ Ngôn Lạc Nguyệt kịp nhớ lại những chuyện trong quá khứ thì Thẩm Tịnh Huyền đã đứng trước mặt gọi nàng.
“Thí chủ, Lạc Nguyệt, cả hai ăn xong chưa?”
Thẩm Tịnh Huyền là người xuất gia nên trong cuộc sống hàng ngày rất chú trọng đến việc giữ cho đầu óc minh mẫn không suy nghĩ lung tung, từ trước đến nay tốc độ ăn uống vẫn luôn rất nhanh.
Cho dù một con rùa thuần chủng như Ngôn Càn cũng phải chịu thua trước nàng ấy.
Ngôn Lạc Nguyệt vội vàng cất phần đồ ăn vặt còn lại đi: “Xong rồi, chúng ta tiếp tục dò đường thôi.”
Tiểu Vu quay đầu lại, nhanh chóng liếc nhìn Ngôn Lạc Nguyệt qua tấm lụa trắng: “Ta cũng... ăn xong rồi.”
"Vậy chúng ta xuất phát đi." Thẩm Tịnh Huyền ăn uống no đủ nên tràn đầy năng lượng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT