Đi theo hướng mà la bàn chỉ, nàng đi đến một góc tường, đào đất rồi nhanh chóng tìm thấy một miếng vảy rắn chôn trong đất.
Một vật màu xanh nhạt, nhỏ nhắn và tinh xảo, giống hệt vật mà mà con rắn để lại cho Ngôn Lạc Nguyệt.
Nhưng ở đây không có con rắn nhỏ nào cả.
"Thế mà lại như vậy." Cuối cùng, Ngôn Lạc Nguyệt cũng hiểu ra vấn đề, nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: “Xem ra cái vảy này chắc chắn là do con rắn nhỏ để lại rồi.”
Nàng nhớ sau ngày con rắn nhỏ rời đi thì trời đã đổ tuyết.
Lúc đó chắc là vảy rắn này đã bị tuyết phủ kín, tới đầu mùa xuân thì tuyết tan nên đã cuốn trôi nó vào góc tường rồi dần dần bị đất chôn vùi.
Mãi đến hôm nay, nó mới bị Ngôn Lạc Nguyệt tìm lại, như thể đang nhặt lại một câu chuyện đã thất lạc trong khe hở của thời gian.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play