Ngôn Lạc Nguyệt vừa suy nghĩ trong đầu vừa quay lại nhìn các bạn cùng lớp.
Vẻ mặt của bọn họ cũng ngơ ngác như nàng, nhưng lại có một số người giống như Tang Kích, đột nhiên trông sáng suốt hơn hẳn.
Phùng Tiểu Viên cũng chú ý tới biểu cảm của Tang Kích nên bảo hắn đứng dậy trả lời.
“Tang Kích, trò nghĩ sao?”
Tang Kích đứng dậy mỉm cười, thản nhiên trả lời: “Bởi vì sinh mệnh của yêu tộc mạnh, sống lâu, lại sinh nhiều con cháu.”
“…”
Trong một giây đồng hồ như thế, Ngôn Lạc Nguyệt cảm thấy dạo này Tang Kích hơi bị ngứa da, thậm chí ngồi ở trong lớp cũng ngứa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT