“Đủ rồi, hai ca nghĩ muội bị mù sao? Ngồi ở bên trên là muội nhìn thấy rõ rành mạch hết mấy động tác nhỏ của hai ca đấy!”
Một lúc sau, Ngôn Càn và Tang Kích bị Ngôn Lạc Nguyệt đuổi ra khỏi thư phòng, trên vạt áo vẫn còn dính đầy vết mực.
Ngồi xổm trước cổng nhà Ngôn Vũ, hai thiếu niên đưa tay lên trán để che nắng, bất lực nhìn nhau.
Sau khi nhận ra mình không thể giúp được gì thì hai người liền thở dài với nhau rồi vui vẻ chạy ra ngoài chơi.
Nói thật, từ khi hai cái tên kéo chân sau này rời khỏi án thư Ngôn Lạc Nguyệt đã không còn phải phân tâm nữa, ngay cả tốc độ chép phạt cũng nhanh hơn trước 1,5 lần.
Nửa buổi sáng đã trôi qua, Ngôn Lạc Nguyệt cũng sắp hoàn thành bài chép phạt của mình xong.
Ngay lúc nàng thở dài định đặt bút xuống thì cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, hai ca ca nàng vội vã chạy vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT