Ngôn Lạc Nguyệt ngoan quá, ngoan quá đi tùy ý để cho Ngôn Vũ chơi đùa với cô một lúc.
Nàng đợi cho đến khi Ngôn Vũ buông tay mới lùi lại một bước, thay trâm ngọc trai trên đầu bằng cây trâm gỗ thường dùng.
Ngôn Vũ chứng kiến ​​tất cả, chỉ cảm thấy nghĩ trăm lần cũng không hiểu nổi.
“Lạc Nguyệt thích cây trâm này đến vậy sao?”
Khi còn nhỏ mỗi ngày đều cầm ở trong tay thì cũng thôi đi, bây giờ đã lớn rồi mà ngày ngày đêm đêm đều muốn mang theo bên mình.
Ngôn Lạc Nguyệt chạm vào trâm gỗ, mỉm cười gật đầu đồng ý: “Đúng vậy, muội thích nó.”
Đương nhiên là Ngôn Vũ sẽ không hiểu, cái này là vấn đề thích hay không thích xinh hay không xinh hay sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play