Hôm sau, trời mới tỏ sáng, Triều Lộ đã sớm rời giường, dùng điểm tâm xong liền vội vã đến tiền sảnh.
Chương Minh quận vương hai năm không gặp, nay sắc mặt đã khá hơn chút ít, thân thể cũng khoẻ lên, có thể đi lại, không giống trước kia chỉ nằm mãi trên giường.
Sau khi mọi người lần lượt thuật lại thân phận của kẻ áo tím, quận vương không khỏi kinh ngạc, ngẫm lại rồi nói:
“Giờ nghĩ kỹ quả là có điều kỳ quái... Tỷ như vị tiểu tiên nhân kia chưa từng gỡ mũ trùm đầu, sự việc sau đó cũng bị xóa đi ký ức, chẳng rõ là vì cớ gì?”
Triều Lộ khẽ đáp:
“Trước kia ta cùng sư huynh từng ngờ rằng có kẻ thù mưu hại, bèn gửi mấy phong thư về cho phụ thân cùng mẫu thân hỏi thăm. Thế nhưng phụ thân ta là chủ nhân nhân giới, mẫu thân lại là hậu nhân tiên môn, tiên môn cùng hoàng tộc xưa nay vốn đồng lòng kháng ma, oán thù với Ma tộc vốn đã chồng chất, nếu bảo là cừu nhân cụ thể thì... thật khó mà nghĩ ra ai.”
Giang Phù Sở chau mày:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play