Hương hoa lan trên người Giang Phù Sở dường như lại nồng đậm thêm vài phần. Triều Lộ khẽ hít vài hơi, chỉ cảm thấy mùi hương thanh dịu mà êm đềm, chẳng hiểu sao người ta lại xem đó là dấu hiệu yêu dị.
Giang Phù Sở dùng đục gọt bỏ dằm gỗ trên thuyền, rồi lại cẩn thận dùng kiếm đánh bóng thân thuyền, thuận tay khắc thêm một đóa hoa lan nơi mũi thuyền.
Triều Lộ bắt chéo chân ngồi một bên, vừa ngẫm nghĩ vừa lẩm bẩm bình phẩm:
“… Liệu còn phải sơn dầu nữa không? Ừm, sư huynh ngươi thật là lười, chắc chắn là tiện tay đốn cây to rồi chỉ lột vỏ đem dùng? Ta nhớ đáy thuyền nếu xuống nước còn cần có cấu trúc gì đó… thế này có vững không đó?”
Giang Phù Sở xem như đã vừa ý, đứng dậy gọi:
“Triều Lộ, lại đây.”
Lần đầu tiên hắn gọi tên nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT