Triều Lộ vừa mở mắt liền chạm vào ánh sáng lờ mờ từ chiếc đèn thỏ treo trên đỉnh đầu. Cảm giác khó chịu trong mắt khiến nàng thấy ngực nghẹn lại, như thể cả nghìn lời muốn nói đều đang chặn tại nơi đây.
Hôm qua nàng về đến nơi khi trời đã gần sáng, Lạc Thanh Gia vẫn còn ngủ say trên bàn, chiếc áo choàng của nàng rơi xuống đất. Triều Lộ hoảng hốt, lặng lẽ tháo bỏ y phục, chỉ để lại trung y, rồi tiến lên nhẹ nhàng tháo xuống chú thuật trên trán Lạc Thanh Gia.
Lạc Thanh Gia từ từ tỉnh lại, ngái ngủ hỏi: “Ta sao lại ngủ ở đây?”
Triều Lộ giả vờ buồn ngủ, lười biếng trả lời: “Hôm qua ta ngủ sớm một chút, lúc đó sư tỷ đang luyện chữ, có lẽ mệt quá nên ngủ quên"
Lạc Thanh Gia nghe vậy, thay quần áo rồi nằm xuống. Triều Lộ biết rõ mình cả đêm qua không ngủ nhưng lúc này nàng không còn buồn ngủ. Trong lòng nàng rối bời, không thể hiểu hết những cảm xúc đang chực trào dâng. Nàng chống cằm tựa vào gối, đột nhiên hỏi: “Sư tỷ, nếu một ngày nào đó ngươi phát hiện chúng ta có thù oán, ngươi sẽ làm tổn thương ta sao?”
Lạc Thanh Gia giật mình, nhanh chóng quay người lại, hoảng hốt: “Đang nói gì thế? Gặp ác mộng hả?”
Triều Lộ thản nhiên đáp: “Chỉ là ác mộng thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT