“Sư tỷ, sao mặt ngươi đỏ thế?” Triều Lộ ghé sát vào nàng, cong mắt bỡn cợt, “Ta biết ngươi ngưỡng mộ Tiêu sư huynh, còn che che giấu giấu làm gì? Nói ra đi, ta giúp ngươi bày mưu tính kế một phen.”
“Thôi đi, ngươi tuổi còn nhỏ lại dám nói ra những lời không biết xấu hổ như thế.” Lạc Thanh Gia trừng nàng một cái, “Chỉ là… trên núi Hạc Minh này, người thầm mến Tiêu sư huynh đông đếm chẳng xuể, sao đến phiên ta? Huống hồ cũng chẳng đến lượt ngươi ra mặt bày mưu gì.”
“Sư tỷ chớ tự coi nhẹ mình,” Triều Lộ ôm lấy cánh tay nàng, trịnh trọng nói, “Ngươi huệ chất lan tâm, dung mạo như tuyết, lại thông minh hơn người. Theo ta thấy, nói không chừng trong lòng hắn đã có ngươi rồi cũng nên.”
Lạc Thanh Gia đỏ mặt tía tai, giơ tay giả vờ muốn đánh, Triều Lộ liền làm mặt quỷ, vừa cười vừa chạy ra phía cổng nhỏ của tiểu viện.
Gió đầu xuân lướt qua cánh mũi mang theo một mùi hương quen thuộc.
Triều Lộ khẽ ngửi, bước chân chậm lại, trong lòng dâng lên một tia ngờ vực.
Là mùi hương trên người Giang Phù Sở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT