Tiêu Tễ đi rồi, Triều Lộ âm thầm ấp ủ vài ngày, trước tiên xác nhận hắn quả thật đã xuống núi, lại lặng lẽ dò hỏi thêm chút chuyện về Giang Phù Sở.
Chờ mọi sự đều chuẩn bị ổn thỏa, nàng mới hạ quyết tâm một lần nữa tới Đào Nguyên Phong.
Lần này lấy cớ là đến để nói lời cảm tạ, tiện mang theo chút điểm tâm.
Vẫn là tiểu Cửu lần trước nhắc tới chuyện “đồ ngọt” khiến nàng nhớ lại, mơ hồ trong trí nhớ A Hoài trước kia lúc làm bánh hoa quế luôn thích rưới rất nhiều mật, nghĩ đến hắn hẳn là người thích ăn ngọt. Tuy không dám chắc thói quen này có còn giữ lại đến nay nhưng nàng trái đoán phải tính, vẫn là đến thiện phòng xin ít trái cây đúng mùa, lại dựa theo một quyển thực đơn không rõ lai lịch trong Tàng Thư Các, nấu hai bao kẹo vỏ bưởi mềm dẻo ngào mật.
Chính nàng cũng nếm thử một khối, cảm thấy đắc ý mười phần thầm nghĩ, nếu sau này không còn chốn dung thân cũng có thể xuống phố bày quán mưu sinh.
Mang theo pháp khí bên người, lần này nàng nhập rừng đào cảm giác quả nhiên hoàn toàn khác biệt.
Lần trước đến đây nàng chỉ có thể dựa vào ánh mặt trời phân biệt phương hướng, gốc hoa đào mỗi ngày mỗi đổi thường dẫn nàng đi lạc. Mà giờ đây đường núi như thẳng tắp mà dẫn lối, một đường xuyên rừng dễ như trở bàn tay, tựa như trong trí nhớ nàng ngày xưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play