“…Sau đó hắn gọi ta lại, đưa cho ta một khối bánh hoa quế.”
“Hắn nói không có gì để cảm tạ, lần trước làm bánh chỉ sót lại một khối, thấy ta tuổi nhỏ, nghĩ rằng ta sẽ thích ăn đồ ngọt.”
Triều Lộ khẽ “a” một tiếng, thần sắc có chút thất thần.
Năm đó trên đỉnh Hạc Minh có một gốc cây hoa quế lớn. A Hoài thường hái hoa quế tự tay làm bánh mang đến cho nàng. Nàng rất thích ăn.
“Người ấy” nay đã chẳng còn mà thói quen này lại vẫn được giữ lại.
Tiểu Cửu nói đến đây dường như đã kết luận điều gì, nghiêm túc mà bảo:
“Một người biết tiểu hài tử thích ăn đồ ngọt có thể hư hỏng đến đâu được chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play