Có lẽ hắn không muốn dính dáng vào loại tranh chấp vô nghĩa này nên dứt khoát quay người bỏ đi.
Triều Lộ nắm chặt túi thơm trong tay, lòng rối loạn như một nồi cháo sôi trào.
Nếu không phải câu “Giang Hoài” kia bất ngờ đánh thức ký ức đã bị vùi lấp từ lâu, chỉ sợ nàng còn chưa tỉnh ra, không biết sẽ đi lệch đến bao giờ.
Trước kia nàng một lòng cho rằng Tiêu Tễ là nam chủ nên đã bày ra vô số kế sách để tiếp cận hắn, nhưng xem ra tất cả tính toán ấy đã thành công cốc. Mà hôm nay Giang Phù Sở nhặt được túi thơm của nàng, đáng lý ra là một cơ hội hiếm có.
Chỉ tiếc hắn lại im lặng mà rời đi không lưu lại một câu.
Lần sau muốn chủ động tiếp cận Giang Phù Sở, nàng nên mượn cớ gì?
Người này ở trong sơn môn, lời đồn thì như thần long thấy đầu không thấy đuôi, nghe Tiêu Tễ nói cũng là kẻ khó gặp, có khi còn khó gặp hơn cả hắn.
Huống chi lần tới nàng muốn tới gần Giang Phù Sở còn phải nghĩ cách tránh mặt Tiêu Tễ.
Nhìn dáng vẻ hắn vừa rồi, chỉ hơi chạm một chút liền như bị chọc giận. Nếu lại chạm mặt tất sẽ sinh thêm lắm chuyện ngoài ý muốn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play