Triều Lộ đáp: “Là tâm hải của Thần Nữ.”
Thuở xưa nơi ấy chỉ là một mảnh hoang mạc. Dần dần xuất hiện những vũng nước, ao đầm, hồ lớn.
Đến cuối cùng, trái tim của thần, vì ngươi mà sinh ra biển cả mênh mông.
Chúng là lệ, là huyết, là cố hương tựa lưu ly bên bờ bên kia, là giọt mưa ấm áp rơi từ chân trời, là từng dòng nước mà đôi ta từng sóng vai bước qua.
Tám mươi mốt giọt nước, khiến hoang mạc hóa thành đại dương.
Ngươi và ta trong ảo mộng từng hứng ánh trăng bằng tay, khi ngoảnh đầu lại liền đem giọt sương thất lạc nơi trần thế gửi trả về cánh hoa của mùa xuân thơm ngát.
Tựa sương, cũng tựa ảo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT