Nghĩ thấu rồi, nàng lại không thể không ích kỷ mà hận hắn - vì sao, vì sao nhất định phải dùng đến phương pháp cực đoan như vậy, không thể vãn hồi, dùng máu thịt xé rách, gân cốt nghiền nát, tâm can nhỏ máu, lấy thống khổ tột cùng để làm bằng chứng của tình yêu.
Rõ ràng, rõ ràng chỉ còn cách một bước.
Đêm ở Ma cung, sau khi cùng hắn đồng sàng, nàng mang theo Tiêu Tễ trốn đi. Tiêu Tễ từng hỏi lòng nàng nghiêng về ai, khi ấy nàng không thể trả lời, mà nay lại buột miệng thốt ra.
“Yêu của chàng mang danh là hủy diệt và chiếm hữu, nhưng điều ta cảm nhận được lại là dịu dàng, thương xót cùng bất đắc dĩ. Chàng chưa từng làm tổn thương ta, vĩnh viễn luôn là dáng vẻ chờ đợi.
Nhưng đó không phải là lý do ta yêu chàng.
Ta yêu chàng, là vào khoảnh khắc mơ hồ trước khi ta và Thanh Gia giao đấu. Nhắm mắt lại, điều đầu tiên ta nghĩ đến là buổi sớm nơi đỉnh Đào Nguyên. Chàng luyện kiếm giữa rừng đào, ánh dương vừa lên, nhuộm mái tóc mai và hoa đào thành sắc vàng rực rỡ.
Không thời khắc nào có thể sánh được lúc ấy. Chính vào khoảnh khắc đó, ta hiểu rõ lòng mình hơn bao giờ hết. Sau khi có được thất tình lục dục, khát vọng của ta đối với ái tình, rốt cuộc cũng chỉ là một phút giây tĩnh lặng như thế.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT