"Triều Lộ"
Không rõ từ khi nào, Vọng Sơn Quân đã mang theo bốn, năm vị đệ tử cùng vài vị tôn trưởng của các tiên môn, từ chân trời hạ xuống. Vừa trông thấy tình cảnh trước mắt, ai nấy đều không khỏi hít sâu một hơi lạnh.
Triều Lộ ngẩng đầu nhìn lên, loạng choạng lùi một bước. Vọng Sơn Quân vội tiến đến, đỡ lấy thi thể Quân cô nương trong tay nàng, còn Tiêu Tễ đi theo phía sau cũng đưa tay đỡ lấy cánh tay Triều Lộ.
“Đoạn sinh cơ, tuyệt hồn phách, kiếm này thật là nhanh.” Vọng Sơn Quân đưa tay dò xét vết thương nơi cổ Quân cô nương, bất đắc dĩ thở dài, “Sắc mặt nàng xám ngắt, ngay cả thân cũng đã bị trọng thương, chỉ e không quá ba ngày, thi thể sẽ hóa thành tro bụi.”
Ông đã nhận ra vết kiếm của Thường Tịch, chau mày nói: “Giang Hoài, là ngươi..."
Một vị trưởng lão tiên môn bên cạnh không kìm nổi cơn giận, quát lớn: “Quân cô nương là hiệp khách một đời, đệ tử các phái đều từng chịu ơn nàng. Nàng chết thảm nơi đây, là nỗi nhục của tiên môn ta. Nay nơi này chỉ có tên ma đầu và yêu nữ kia, chư đệ tử nghe lệnh, lập trận, tuyệt không để chúng rời khỏi"
Lạc Thanh Gia khẽ cười khẩy, chẳng mảy may để tâm đến uy hiếp kia, chỉ thản nhiên nói với Vọng Sơn Quân: “Vọng Sơn tiên tôn, ta từng làm môn hạ mấy ngày, cũng chịu ân dạy dỗ, không muốn hôm nay sát sinh, ngươi dẫn người lui đi thì hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT