Triều Lộ khẽ chớp mắt, cảm thấy lông mi vướng chút hơi sương ẩm ướt.
Tầm nhìn mờ mịt rồi dần rõ ràng, đập vào mắt nàng đầu tiên là bàn tay trái đặt trước mặt.
Ngón trỏ quấn một sợi tơ hồng đỏ thắm như máu, nàng siết chặt ngón tay, bên tai vang lên tiếng mưa rơi lộp bộp.
Cảnh tượng này dường như đã từng xảy ra. Nhiều năm về trước, trong kiếm hội, khi Giang Phù Sở cứu nàng từ núi Thanh Dương, cũng từng mang nàng đến một sơn động như thế này. Ngoài động mưa lớn như trút nước, nàng khoác áo choàng của hắn, trong làn sương mờ mịt trông thấy hắn nhắm mắt nghỉ ngơi trước cửa hang.
Một khắc ấy, nàng chợt cảm thấy những năm tháng xa cách chưa từng trôi qua. Nếu có thể không nghĩ ngợi điều gì, nàng nguyện cả đời chỉ là tiểu cô nương vô ưu vô lo trên đỉnh Đào Nguyên, có vị sư huynh luôn nhường nhịn chiều chuộng nàng, nàng cũng thật lòng đáp lại tình ý ấy.
Không có phụ lòng, không có phản bội, không có hiểu lầm hay chia cách - tất cả đều đơn giản trong sáng, như cơn mưa dữ dội nhưng khoan khoái đang đổ xuống ngoài kia.
Không rõ có phải vì nhận ra ánh nhìn của nàng hay không, Giang Phù Sở mở mắt, ánh mắt rơi về phía nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT