“Ngươi không tin ta… Đêm đó, ta còn nghĩ ngươi thật lòng muốn thành thân với ta. Không ngờ đến giờ phút này, ngươi vẫn còn nghi ngờ? Ngươi lừa ta, giấu ta, giết phụ thân ta. Bao năm qua, ta cũng không ít lần phụ bạc ngươi. Giữa đôi ta, lỗi lầm đã chồng chất như núi, chỉ tiếc là chẳng kịp sớm hơn một bước…” Máu loãng trào ra nơi khóe miệng, Triều Lộ nói đến đây thì nước mắt giàn giụa.
Tay Tiêu Tễ run rẩy, suýt không thể ôm chặt lấy nàng, nghe vậy cũng chỉ biết vô thức lắc đầu: “Đến nước này rồi, ngươi vẫn còn muốn lừa ta…”
Triều Lộ đưa tay đè lên vết thương, trong lòng nhớ đến tình tiết nguyên tác, bèn cố gắng lấy hơi, miễn cưỡng nói: “... Không phải lừa ngươi... vì sao ngươi không tin lòng ta? Chỉ hận ngươi đã làm nhiều chuyện như thế, mà ta vẫn cứ…”
“Đừng nói nữa! Đừng nói nữa!” Tiêu Tễ như bừng tỉnh khỏi mộng, vội vã vứt kiếm, vận công cứu nàng. Nhưng thanh kiếm hắn nắm trong tay chính là “Thiên Tru” năm xưa – kiếm tru tiên sát thần, vô lực xoay chuyển càn khôn.
Hắn chẳng màng đau đớn nơi lòng bàn tay, luống cuống ôm chặt lấy nàng, nghẹn ngào gọi: “Triều Lộ!”
Triều Lộ nhắm mắt lại, khẽ thốt: “Chỉ mong ta chưa từng gặp ngươi.”
Câu ấy là thật lòng – hắn, thật sự quá phiền phức rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play