Năm xưa, khi Triều Lộ đột nhập vào đầm rắn Tây Sơn, đã cứu Giang Phù Sở mình đầy thương tích đang bị giam nơi tận cùng hang động.
Nàng xé một mảnh váy băng bó cho hắn, tạm thời đặt hắn nghỉ nơi khúc quanh, còn mình thì lặn sâu vào đầm lầy tìm nguồn sống để thoát thân. Đường lên núi vốn hiểm trở dị thường, ngay cả khi dẫn theo thị vệ hoàng thất cũng khó mà bình an. Nay nàng chỉ có một thân một mình, lại còn phải cõng theo Giang Phù Sở trọng thương không thể tự lo, con đường cũ e rằng không thể quay lại.
May mắn vì đây là đoạn mở đầu trong Thoại Bản Tử nên Triều Lộ còn nhớ được vài phần tình tiết - trong nguyên tác có nhắc, dưới ngục thủy nơi Tây Sơn có một dòng nước sống xuyên thẳng đến sườn núi. Tuy hành trình nguy hiểm trùng trùng nhưng nếu thuận lợi thì vẫn có thể thoát thân.
Lần theo bóng tối, nàng mò đến tầng sâu hơn trong hang động, nơi có dòng nước sống. Sau trận tử chiến với lũ rắn độc, máu nhuộm loang cả vạt áo, nàng gắng gượng quay lại cõng Giang Phù Sở lên lưng, đu theo sợi xích ở vách đá mà trượt xuống tầng ngục sâu hơn nữa.
Băng qua đầm lầy giữa những dòng nước xiết suýt chia cắt hai người, cuối cùng Triều Lộ dẫm lên một khoảng đất mềm ở lòng suối, dùng hết sức lực mới bò được lên bờ.
Tưởng chừng đã tìm thấy lối thoát, nào ngờ vận số lại trêu ngươi - nàng bất hạnh chạm phải chủ nhân của hang động này: Xà nữ. Cái "khoảng đất mềm" mà nàng đạp phải, hóa ra chính là nguyên hình của xà yêu!
Khi ấy Triều Lộ tuy có mang theo pháp khí hoàng tộc nhưng chung quy vẫn chỉ là một tiểu đệ tử, sao địch nổi yêu vật đã tu hành cả ngàn năm?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play