Bữa tối với những câu chuyện rời rạc nhanh chóng kết thúc. Đổng Thạc vẫn chưa thỏa mãn lắm, mặc dù nội dung trò chuyện chẳng hề nhẹ nhàng vui vẻ. Bởi vì điều thu hút anh không phải nội dung trò chuyện, mà là được nói chuyện với Lư Linh Vận. Thế là anh lại mượn cớ “phong độ quý ông”, bỏ xe lại bãi đỗ xe, đi bộ bên cạnh Lư Linh Vận, đưa cô về trường.
Những tâm tư này của Đổng Thạc, Lư Linh Vận ít nhiều cũng nhận ra. Cô thậm chí còn ý thức được, dù ở con đường nào, Đổng Thạc cũng luôn phía bên ngoài, khóe mắt luôn quan sát những chiếc xe đạp có khả năng đi ngang qua Lư Linh Vận. Đó là vì Đổng Thạc biết Lư Linh Vận không nhìn thấy chuyển động, đó là sự bảo vệ xuất phát từ bản năng của anh dành cho cô.
Một hành động nhỏ bé không đáng kể như vậy, trong vô thức đã chạm đến một điều gì đó trong lòng Lư Linh Vận, nhưng cô lại không dám biểu hiện điều đó ra ngoài, thậm chí, ngay cả nhìn thẳng vào nó, cô cũng không dám. Bởi vì cô biết tương lai……
“Hai đứa lén la lén lút đi theo cả quãng đường rồi đấy.” Đổng Thạc đột ngột hướng vào một hàng cây xanh rồi lên tiếng, khiến Lư Linh Vận đang chìm đắm trong thế giới riêng giật mình.
Lư Linh Vận chậm rãi nhìn theo hướng ánh mắt của Đổng Thạc, chỉ thấy Đổng Sương và Trâu Tường Bình đang rụt rè bước ra từ hàng cây xanh, một người thì gãi chóp mũi, một người thì gãi đầu, người này đẩy người kia đi đến trước mặt anh chị.
“Anh, chị Lư.” Đổng Sương vừa chào hỏi, vừa đẩy mạnh Trâu Tường Bình về phía trước, nhỏ giọng nói với cậu: “Cậu nói đi.”
“Chị……” Trâu Tường Bình hơi bực bội vì bị đẩy, nhưng lại không dám nổi nóng trước mặt Lư Linh Vận và Đổng Thạc, cuối cùng chỉ biết ra sức gãi đầu, nói một câu: “Chị, anh Thạc, ờm…… bọn em có một chuyện……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT