Một lát sau, thấy Đổng Thạc không trả lời, cô cụp mắt, dùng giọng gần như chỉ đủ để mình cô nghe thấy: “Dù điều tra hay không, cũng chẳng thay đổi được gì đâu.”

Hít một hơi thật sâu, cô nói lớn hơn: “Trả lại công bằng cho nạn nhân và gia đình nạn nhân, bắt hung thủ nhận quả báo trừng phạt, duy trì xã hội ổn định, đây mới là ý nghĩa tồn tại của cảnh sát. Nhưng liệu việc làm sáng tỏ sự thật của vụ án này thực sự đạt được những điều đó không? Công bằng cho nạn nhân? Người đã mất rồi, công bằng thì có ích gì? Cho gia đình một lời giải thích? Điều kiện tiên quyết là gia đình ấy cần, anh thấy nhà họ Trần cần không?”
“Hay là, bắt hung thủ chịu trừng phạt? Có thể sao, năm đó hung thủ mấy tuổi? Học sinh trung học, chưa tới mười bốn tuổi, căn bản không phải chịu bất cứ trách nhiệm pháp lý nào. Cho dù điều tra ra Mân Mân chết vì bị bọn chúng bắt nạt, bọn chúng sẽ bị thế nào? Hơn nữa,” Buông tiếng thở dài: “Không điều tra còn tốt, người nhà cậu ấy có thể lương tâm trỗi dậy, đưa cậu ấy về tìm mảnh đất an táng; nếu điều tra, cha cậu ấy biết chuyện cậu ấy bị……”

Nắng chiều ngoài song cửa rọi vào trong nhà, đúng lúc chiếu lên khuôn mặt của Lư Linh Vận, khiến cô phải nheo mắt lại: “Một đứa con gái chưa kết hôn đã mất trong sạch, theo tập tục mê tín ở đó, thi thể đưa về, đừng nói là chôn cất, không bị vứt lên núi cho quạ ăn là may lắm rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play