“Thời không song song, hay nói cách khác, những thứ tương tự như thời không song song, thật sự có tồn tại. Nhưng chúng không phải ‘song song không giao nhau’ như tên gọi của chúng. Mà chúng giống,” Đi đến cửa lối thoát hiểm khẩn cấp của thư viện. “Giống như thế này.” 
“Cầu thang?” Tô Nguyện hỏi.
“Cầu thang.” Lư Linh Vận gật đầu: “Thời gian không phải ‘đường thẳng’ mà là ‘mặt phẳng’, các mặt phẳng thời gian xếp chồng lên nhau như cầu thang.” Sau đó cô hỏi Tô Nguyện: “Cầu thang có đặc điểm gì?”
“Từng bậc thang nối liền với nhau, có thể bước xuống dưới?”
“Từng bậc thang nối liền với nhau, có thể bước xuống dưới.” Lư Linh Vận lặp lại, sau đó gật đầu: “Cầu thang thời gian do các mặt phẳng thời gian tạo thành cũng giống như vậy. Đối với một người, cách để bước xuống một nấc thang thời gian chính là cái chết không tự nhiên. Cho nên,” Cô nhìn Tô Nguyện: “Đây là thế giới sau khi chết.”
“Trong một mặt phẳng thời gian cô đã tự sát, cho nên cô bước xuống cầu thang, đến mặt phẳng thời gian này, cô không lựa chọn nhảy xuống.” Lư Linh Vận mở cửa thoát hiểm, bước từng bước xuống cầu thang.
Tô Nguyện vội vàng đi theo phía sau cô: “Chẳng lẽ……” Cô ấy hỏi: “Nếu như tôi…… tôi lại…… chẳng lẽ tôi sẽ tiếp tục đi đến các mặt phẳng thời gian khác? Chẳng lẽ cầu thang thời gian mà cô nói không có điểm cuối? Chẳng lẽ ‘cái chết’ không hề tồn tại? Cái chết chẳng qua chỉ là con đường dẫn đến ‘mặt phẳng’ tiếp theo, cuộc đời chết tiệt này sẽ kéo dài vô tận? Cho nên cô mới nói, chuyện đáng sợ nhất trên đời này không phải sống cũng chẳng phải chết? Bởi vì thời gian là cầu thang không có điểm kết thúc?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play