Editor: Moonliz
Mười phút sau khi Mạnh Tầm cúp máy, Lan Trạc Phong đã trở về nhà.
Chú Tuấn đi theo sau anh, gương mặt rõ ràng có hơi lo lắng.
Trái lại, gương mặt tuấn tú của Lan Trạc Phong vẫn mang dáng vẻ bình thản, dường như chẳng có điều gì khiến anh phải vội vàng. Vừa tháo nút áo sơ mi, anh vừa bước đến chỗ Mạnh Tầm, giọng trầm thấp nói: “Ông ta không làm nên trò trống gì đâu.”
“Nói thì là vậy." Chú Tuấn nhún vai bất đắc dĩ: "Chỉ là tôi cảm thấy ông ta đột ngột chen chân vào đúng lúc đấu giá sắp bắt đầu, chắc hẳn đã nghe ngóng được tin tức từ đâu rồi. Nếu không sao lại sốt sắng như vậy, còn đi đường sau để chen chân vào nữa.”
Mạnh Tầm ở bên cạnh tháo cà vạt giúp Lan Trạc Phong. Cô đại khái đã hiểu họ đang nói chuyện gì.
“Dù ông ta có tiêu bao nhiêu tiền, cũng chỉ là ném xuống sông thôi.” Câu nói này nghe thật tự tin, nhưng Mạnh Tầm biết anh không phải là người hay nói đùa. Một khi anh đã nói ra, thì chắc chắn sẽ làm được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT