Ichiro mắt như dao, cẩn thận tìm kiếm sơ hở của đối phương.

Độc Hành tâm như đao, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.

Ichiro thừa dịp Độc Hành nhắm mắt, hai luồng sát khí bốc lên từ trong mắt.

Hai tay nâng đao, bước chân nhẹ nhàng đánh về phía về Độc Hành...

Tư thế cô độc của Độc Hành vẫn không thay đổi, đao vẫn được vác trên vai

phải như cũ.

Sáu mét, năm mét, bốn mét, ba mét, Độc Hành vẫn im lìm như ngọn núi

xanh sừng sững. Ichiro thậm chí cảm nhận được hơi thở của Độc Hành, thấy rõ

đường vân trên cổ Độc Hành, thậm chí đã nghĩ kỹ càng nơi đao chém vào. Hắn

không còn phòng bị hay tránh né, chỉ một lòng muốn giết đối thủ ngay lập tức.

Hai mét, đây là khoảng cách tất sát đối với một đao khách hợp cách. Đây là

vị trí mà người cầm đao đã chuẩn bị sát khí ngút trời chỉ cần một chiêu là có thể

giết chết đối thủ hề không chuẩn bị. Ichiro giương đao dưới ánh mặt trời, tia

nắng phản chiếu vào mắt Độc Hành. Cuối cùng Độc Hành cũng động đậy, trước

hết hắn mở mắt, cúi đầu 45 độ: "Konnichiwa."

"Konnichiwa." Ichiro phản xạ có điều kiện cúi đầu 90 độ. Trong khoảnh hắn

khắc phản ứng, Viên Nguyệt loan đao thẳng vung xuống đầu, chém hắn thành

hai nửa trước khi ánh sáng tử vong kịp xuất hiện.

Tiếng vỗ tay vang lên không hề tiếc rẻ từ bốn phía. Thế mới gọi là giết tức

thì, chỉ trong nháy mắt đã cướp đi sinh mạng đối thủ mới gọi là giết tức thì.

Ngay cả Pháo Thiên Minh cũng thừa nhận bản thân không độc ác, tàn nhẫn như

Độc Hành. Dù có đâm, chọc vào chỗ hiểm thế nào đi nữa, đối thủ mất hết sức

lực vẫn có thể kéo dài mạng sống vài giây, không thể nào làm sạch sẽ, lưu loát

như vậy.

Độc Hành đối diện với tiếng vỗ tay, chỉ cảm thán duy nhất một điều: Thành

thạo một môn ngoại ngữ là rất quan trọng.

Trong vòng thi đấu chọn top 14, Pháo Thiên Minh vẫn không có gì lo lắng,

xử lý một diễn viên quần chúng mang hai tuyệt học không trọn vẹn. Người duy

nhất gặp bất trắc là Vô Song Ngư. Hắn gặp phải Tiểu Nhị, đối mặt với Thiên

Địa Tam Tuyệt đao, hắn dùng quỷ kế, định đổi một cánh tay lấy cơ hội xuất

chiêu Lý Đại Đào Cương phiên bản tăng cường vào ngực Tiểu Nhị. Kết quả

thực đáng tiếc, hắn không để ý đến điểm huyệt của Tiểu nhị có tăng sát thương

nơi yếu hại, cánh tay cũng có huyệt đạo, bị một đao chém tới hấp hối.

Cuối cùng top 14 cũng xuất hiện, mọi người đều hiểu rõ, trận đấu tranh top

7 sẽ cực kỳ kịch tính, bởi vì mười bốn người còn lại đều là cao thủ không chút

gian dối. Danh sách mười bốn cao thủ như sau: "Pháo Thiên Minh, Vụ Lý Hoa,

Chân Hán Tử, Kiếm Cầm, Tiểu Nhị, Tinh Ảnh, Phích Lịch, Lam Sắc, Độc

Hành, Long Thành."

Ngoài ra có cao thủ môn phái ẩn thế Thiên Sơn phái - Long A, tuyệt học

Truy Phong kiếm pháp, không tính kỹ năng và trang bị tăng cường, cũng không

chậm hơn Pháo Thiên Minh. Thuộc Tinh Anh đường.

Long B: Vũ khí tên là Ly Biệt câu, chuyên phá trường kiếm trong thiên hạ.

Thuộc Tinh Anh đường.

Long C: Cái Bang, Đả Cẩu bổng không trọn vẹn. Nội công là tuyệt học:

Hồn Thiên khí quyết. Cũng thuộc Tinh Tinh đường.

Trận thứ nhất là trận hèn hạ. "Tinh Ảnh vs Vụ Lý Hoa" khung cảnh là miếu

hoang.

Hai người khách sáo một phen, bọn họ coi nhau là bằng hữu, nhưng không

thân thiết lắm, không cần phải e dè. Sau đó giao đấu. Vụ Lý Hoa dùng chưởng

cương mãnh, Tinh Ảnh dùng quyền nhu hòa. Hai người gặp đối thủ, đánh đấm

chừng nửa giờ, cuối cùng Vụ Lý Hoa trong sáng bị Tinh Ảnh lôi đến ven vách

núi mà không hề hay biết. Sau đó Tinh Ảnh rất hèn hạ dùng một chiêu mượn

lực đá lực hất Vụ Lý Hoa rơi xuống vực sâu vạn trượng.

Trận thứ hai là trận quân tử, Xa vs Phích Lịch. Sau ba chiêu, Phích Lịch

chân thành nhận thua, Xa cũng rất khách sáo nói vài câu xã giao.

Trận thứ ba là trận âm hiểm, Kiếm Cầm vs Long B. Trận này lại có phiền

toái. Kiếm Cầm đứng trên đỉnh núi gọi vọng xuống Pháo Thiên Minh: "Chử

Trà, ta không có Phá Câu, phải làm sao?" Chuyện này khiến con sói mơ màng

suy nghĩ lung tung...

Thật ra, khi nhìn thấy Ly Biệt câu này, Pháo Thiên Minh rất đau đầu. Cái

móc câu này tuy thân ngắn hơn kiếm nhưng rất phiền phức, thiết kế rất xảo

quyệt, ngay cả khi đối mặt với kiếm nhanh cũng có thể dễ dàng quấn lấy. Nguy

hiểm hơn nữa, đây là một trong số ít vũ khí hai tay, cũng chính là bên trái một

móc câu, bên phải một móc câu. Đây là nguyên bộ đầy đủ một tay giữ kiếm,

một tay giết người. Trước tình huống này, Pháo Thiên Minh chỉ có thể nhún vai

tỏ ý mình cũng bất lực. Đổi lại là bản thân có thể dùng khinh công và thân pháp

né tránh, chiếm ưu thế chỉ là vấn đề thời gian. Nhưng với Kiếm Cầm...

"Bắt đầu!" Tiểu Thiên Sứ ra lệnh. Kiếm Cầm và Long B giao đấu mà không

nói một lời. Móc câu xếp hạng thứ 7 trong thập bát ban binh khí, nhưng không

nằm trong Cửu Kiếm phá giải. Pháo Thiên Minh nhìn Kiếm Cầm lùi dần, nghĩ

thầm không biết Kim tiền bối quên mất hay là đám thiết kế tìm ra lỗ hổng. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play