Pháo Thiên Minh tiêu sái hất tóc nói: "Điều ấy... là không thể. Nói thật, ta

vốn không định thắng ván đầu tiên, chỉ nghĩ nhiều lắm là ngang tay. Ván thứ hai

ta bao trọn. Còn ván thứ ba... theo cá nhân ta, vẫn nên ngang tay. Du Du!"

Mộ Dung Du Du bước lên sân khấu: "Phần thi ba: Thiên Thủ Quan Âm. Hai

bên cách mười trượng, cùng ném ám khí. Người nào trúng đòn hoặc dời bước

đầu tiên trước là thua. Thời gian giới hạn một nén hương. Xuất trận lần lượt là

Hoa Vô Khuyết và kiều diễm tựa hoa, thuần khiết dễ thương... Ta nhẫn nhục!

Ôn nhu thiện lương, thông minh hào phóng, mỹ nhân đệ nhất Hoa Sơn - Kiếm

Cầm."

Kiếm Cầm đỏ mặt, hạ giọng hỏi Mộ Dung Du Du: "Ai bảo ngươi đọc lên

như vậy?... Mặc dù là sự thật."

Tục ngữ có câu: Học điều tốt ba năm, học cái xấu ba ngày, tiếp theo Chân

Hán Tử, lại có thêm một thanh niên tương lai rộng mở bị Pháo Thiên Minh lôi

kéo đến bên vực thẳm tội lỗi.

Pháo Thiên Minh giãy giụa phản bác: Thôi đi. Ngươi xem ta vừa mới chơi

trò chơi, còn trong trắng biết bao, chẳng phải đám thiết kế gieo vạ à?

Mộ Dung Du Du vừa nghe Kiếm Cầm nói xong, thân hình như bị chưởng

đánh trúng, lắc lư một cái rồi lấy lại bình tĩnh, đáp lại bằng giọng nhỏ hơn:

"Ngài thật dễ quên, sáng sớm khi chúng ta lên đường ngài đã nhét vào tay ta

đấy." Đối với người như vậy, ta nhất định phải khách khí hơn nữa. Nhẫn nhịn

một thời gian, cả đời yên ổn...

"À... Vậy ra là ta nhầm, thôi bỏ qua đi." Kiếm Cầm rất không để tâm, vung

tay lên, biểu thị không cần phải so đo lỗi lầm của Mộ Dung Du Du. Cô nhảy

phắt lên rồi rút kiếm đứng thẳng nói: "Ta đã sẵn sàng."

Hoa Vô Khuyết rất lịch sự làm động tác rồi nói: "Cô nương mời ra tay

trước."

"Mời ngươi trước đi." Kiếm Cầm tuy có chiêu Thiên Ngoại Phi Long,

nhưng Pháo Thiên Minh đã tận tình dặn dò, lúc này không phải lúc khoe mẽ, cứ

tận dụng Phá Tiễn thức. Biết đâu vừa ném xong kiếm, kẻ địch lợi dụng kẽ hở

phản công, như vậy đúng là được không bằng mất.

Hoa Vô Khuyết mỉm cười nói: "Cô nương cẩn thận đấy, ta mang theo 10

mũi ám khí này." Tay vung ra, một mũi thiết tiêu đâm thẳng vào vai trái của

Kiếm Cầm, rõ ràng là hạ thủ lưu tình. Kiếm Cầm rung tay, lưỡi kiếm nhẹ nhàng

đỡ lấy.

Hoa Vô Khuyết có vẻ hơi giật mình nói: "Tại hạ đã xem thường cô nương

rồi, thứ lỗi, tiếp tục thôi!" Âm thanh mũi thiết tiêu thứ hai cắt qua không trung

vang lên.

Độc Cô Cửu Kiếm quả thật là tuyệt học đứng đầu hệ Kim. Trong các môn

phái chính thống, chỉ có Độc Cô Cửu Kiếm mới khiến Pháo Thiên Minh để mắt.

Các võ công khác vẫn còn quá quy củ. Nhưng cũng khó nói, chẳng hạn như

Hàng Long Thập Bát Chưởng, vẫn chưa ai học được trọn bộ. Tinh Ảnh có Thái

Cực quyền đấy..., nhưng bộ Thái Cực Công chỉ mới 1/5. Về phần Xa, nội công

thì là thượng phẩm trong tuyệt học, nhưng một là chưa luyện nội lực đến cấp

10, xem có học được kỹ năng ẩn hay không. Hai là Như Lai Thần Chưởng tuy

xưng là tuyệt học nhưng từ đầu đến cuối vẫn cảm giác thiếu thứ gì đó.

Kiếm Cầm vung ngang kiếm, keng một tiếng, thiết tiêu đâm vào thân kiếm.

Thanh Thiết Kiếm trong tay vỡ vụn theo âm thanh. Thiết Tiêu cọ qua tai Kiếm

Cầm bay ra ngoài. Nội lực luôn là điểm yếu nhất của Kiếm Cầm, lúc này hổ

khẩu tê dại, chân nhũn ra. Nhưng vì trong lòng quyết tâm kiếm 3000 vàng, nên

cố sức đứng vững.

Cây thiết tiêu sắt thứ ba tiếp tục đánh tới. Mũi này là kỹ xảo chứ không phải

cường độ. Tốc độ thiết tiêu ban đầu rất chậm, phi hành tới giữa đường bỗng

dưng nhanh lên, kèm theo đó còn hạ xuống.

"Ném vòng cung!” Tất cả nam nhân đồng thời kêu lên trong lòng. Thiết tiêu

ban đầu bay thẳng tới Thiên Linh Cái nhưng rồi rơi xuống chân phải của Kiếm

Cầm. Nhưng Kiếm Cầm vốn thông thạo Phá Tiễn thức, không nhất là ám khí kỹ

xảo, phòng thủ tuyệt đối 180 độ trước mặt, dễ dàng đánh rơi thiết tiêu.

"Hoa công tử?” Thiên Hậu không nhịn được gọi khẽ một tiếng.

Hoa Vô Khuyết gật đầu nói với cô: "Cô nương cẩn thận, bảy viên ám khí

còn lại sẽ đánh ra cùng lúc, lực lượng rất lớn. Chủ yếu tấn công hai cánh tay và

đôi chân của cô. Chuẩn bị xong báo ta một tiếng.”

Đường Đường nói trong kênh bằng hữu: "Thấy không, đây chính là phong

độ nam nhi mà các nữ giới chúng ta yêu thích. Thắng không kiêu, bại không

nản. Luôn quan tâm đến nữ tử bên cạnh, cho dù đối phương là kẻ địch cũng vẫn

lễ độ. Với khí chất như thế này, nếu không phải NPC thì chỉ e đã có không biết

bao nhiêu thiếu nữ hò hét.”

"Gì chứ để mấy cô nàng hét thì ta cũng biết.” Pháo Thiên Minh khinh khỉnh

nói: "Ném mấy cô nàng vào hang rắn, còn kêu cả mẹ ấy chứ.”

"Hừ!” Đám bạn nữ trong nhóm bằng hữu đồng thời biểu lộ khinh bỉ tên này.

Các nam nhân im lặng, sợ rắc rối ập đến nhà mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play