"Ha ha... Ta có gì mà không dám? Ngươi nói đi ta lấy ra!" Mã phu nhân tức

giận đến mức bật cười.

"Ừm... Ngươi không có lông mu!" Vừa dứt lời, xung quanh im phăng phắc.

Đám người chơi thì thán phục mức độ vô liêm sỉ của y, còn phe NPC thì tin

chắc không có lông mu chính là Bạch Hổ Tinh rồi.

Trong lòng Mã phu nhân đỏ mặt vì xấu hổ, Pháo Thiên Minh bổ sung cười

cười: "Mau lấy ra đây!" Ngươi lấy ra, rồi chúng ta cùng đi tù. Đừng nói làm thịt

ngươi trong ngục, ít ra cũng thoát khỏi vị trí kẹp giữa này.

"Tiểu tặc vô liêm sỉ, ta có thể chứng minh cô ta có..." Một giọng nói vang

lên, khiến mọi ánh mắt đổ dồn về phía người đó.

"Bất Túy, thằng ngu này là ai vậy?" Pháo Thiên Minh hỏi.

Bất Túy thở dài đáp: "Bạch Thế Kính, một trong Tứ đại trưởng lão. Thằng

nhãi nhà ngươi tâm địa độc ác, miệng lưỡi độc ác, cả mắt cũng độc nữa! Cái này

mà ngươi cũng nhìn ra được. Ta phục rồi, phục thật rồi!" Pháo Thiên Minh bật

cười tí tởn, cuộc đời thật đầy những điều kỳ diệu vui vẻ, nước đục rồi, vớt cá

thôi.

Nhưng Mã phu nhân lại không để hắn toại nguyện, cất giọng cao vút nói

rằng: "Đang là lúc bàn bạc về sinh và tồn vong của bổn bang ta, sao có lôi

chuyện riêng của một người..."

Pháo Thiên Minh cắt ngang hô to: "Đối đãi với gian phu dâm phụ, mọi

người nói xem phải làm gì?"

"Bỏ lồng heo ngâm nước!" Tất cả mọi người đồng thanh hô to, đối với

chuyện như vậy, người thời nay cũng khó chịu không kém người thời xưa. Bây

giờ thời đại mở cửa, lòng tin của vợ chồng giảm đi nhiều. Rất nhiều nghề

nghiệp xét nghiệm huyết thống được sinh ra, ngành nghề này nóng bỏng đến

mức người ta trợn mắt há mồm.

Có câu nói rất hay rằng: Một ngày vợ chồng trăm ngày ơn nghĩa, trăm ngày

vợ chồng bốn bể cách trở. Chính là chỉ chuyện này. Phụ nữ có thể sẽ thông cảm

phụ nữ, nhưng Cái Bang có nhiều nữ nhân lắm sao? Có, nhưng không nhiều.

Trong suy nghĩ của mọi nam nhân, việc mình cắm sừng cho phu nhân là chuyện

rất bình thường, nhưng nữ nhân cắm sừng cho mình thì đó là chuyện giết người.

Việc này trách nam nhân à? Đương nhiên là trách, nhưng cũng không thể trách

hoàn toàn, sao không ai trách nữ nhân đã dung túng nam nhân?

So với đại nghĩa trong trò chơi, thì chủ đề này vẫn luôn là những chuyện

hấp dẫn ánh mắt mọi người nhất. Cho nên sự kháng cự của Mã phu nhân rất yếu

ớt, cơ bản là không đáng kể.

Vô Song Ngư nắm lấy một hòn đá trên mặt đất trực tiếp ném ra ngoài: "Ném

đá cho trực tiếp." Ngay lập tức đã có vài trăm người cùng làm theo, ném đá ào

ào vào hai người. NPC vội vàng né tránh, nhường đường cho đôi nam nữ.

Một tiếng long ngâm vang lên, Kiều Phong lao vào mưa đá, bàn tay vung

lên, tất cả những tảng đá đều bị cương phong quét ngã xuống. Kiều Phong

không đoái hoài tới thái độ ồn ào của mọi người, nhìn chằm chằm Mã phu nhân

hỏi: "Mã phó bang chủ có phải là do các ngươi hại không?"

"Là ta hại thì sao?" Mã phu nhân đã quyết tâm không quay đầu, ả vốn tính

tình phóng khoáng, cho dù đến chỗ tuyệt cảnh vẫn hào sảng phi thường.

"Vậy ngươi chết đi! Kháng Long Hữu Hối!"

"Dừng tay!" Một tiếng vang lên, một viên đá bay thẳng đến trán Kiều

Phong.

Kiều Phong hừ một tiếng, hóa chiêu vô hình nắm lấy cục đá trong lòng bàn

tay: "Hóa ra là Đoàn vương gia đã đến, Cái Bang không tiếp đón từ xa, xin

đừng trách." Lúc này hắn vẫn là bang chủ Cái Bang, tuy rằng có thể dễ dàng

giết chết Mã phu nhân, nhưng vẫn làm theo quy củ võ lâm để cho người ta nói

chuyện.

Pháo Thiên Minh quay đầu lại nhìn, quả nhiên là Đoàn Chính Thuần dẫn

theo bốn hộ vệ tới. Y nói nhỏ với xe: "Cái này thì náo nhiệt rồi, phía trước là

người chơi làm loạn không để NPC vào mắt, nay là NPC không coi người chơi

ra gì."

"Có cần tìm người giúp đỡ không?" Xa ở bên cạnh hạ giọng hỏi.

"Không cần đâu! Tuy hiện tại khó bề phân biệt! Ta không biết tiếp tục sẽ

xảy ra chuyện gì. Nhưng ta thấy khả năng Phích Lịch và Hát Bất Túy cãi vã đã

hạn chế không ít, có mấy vạn người như vậy còn tìm thêm trợ thủ làm gì nữa."

Vô Song Ngư cũng nói thêm một câu.

Đường Đường cười nói: "Ta cho rằng còn có trò hay để xem, không biết

những đám thiết kế sắp đặt ra sao?"

Kiều Phong chắp tay cao giọng hỏi: "Không biết Đoàn hoàng gia tới đây là

theo thân phận phụ thân nghĩa đệ ta, hay là đại biểu Đoàn gia tới đây?"

"Hân hạnh gặp mặt Kiều anh hùng! Có gì khác nhau sao?"

"Trong Cái Bang mặc dù còn có chút phân tranh, nhưng Kiều mỗ tạm thời

vẫn là bang chủ. Nếu Đoàn hoàng gia tới theo thân phận phụ thân nghĩa đệ của

ta, mời sang một bên tùy ý, sau khi xong chuyện Kiều mỗ sẽ chịu tội bất kính.

Nếu như đại biểu Đoàn gia muốn can thiệp vào nội bộ Cái Bang ta, vậy không

thể không đắc tội."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play